
Nam mô Ta Bà Giáo chủ Điều ngự Bổn sư Thích Ca Mâu Ni Phật
Nam mô Tây phương Giáo chủ Tiếp dẫn Đạo sư A Di Đà Phật
Ngưỡng bái bạch trên Giác linh Ân sư tân viên tịch liên tòa đài tiền từ bi chứng minh.
Trong giờ phút này đây,
Khói chiên đàn quyện tỏa khắp mười phương,
Ánh bạch lạp lung linh bừng ba cõi,
Hương Mạn-đà thơm ngát,
Mùi Mạt-lỵ ướp xông.
Chúng con hàng đệ tử Ôn, cung thủ phủ phục đê đầu đảnh lễ kính dâng lời tưởng niệm ân sư, trước giờ cung tiễn nhục thân Ôn trở về với bảo sở.
Ngưỡng bạch trên Giác linh Ôn:
Cuộc đời của Ôn là một bài học không lời cho hàng đệ tử chúng con noi gương tu tập.
Nhớ khi xưa,
Đất Xuân kinh chánh quán xuất trần,
Dòng Phạm thị thác thai nhập thế.
Chánh tín xuất gia lìa huyễn mộng,
Đồng chân nhập đạo ngộ minh sư.
Thực hiện hạnh từ,
Giong thuyền Bát Nhã.
Rồi từ đó,
Ngày đêm đèn sách, tam tạng trau dồi,
Sớm tối kệ kinh, công phu nghiêm mật.
Thánh chủng hiển lộ, thuở còn niên thiếu,
Phật tâm ấn chứng, đương độ thanh xuân.
Dấn thân hoằng hóa,
Chẳng quản nhọc công.
Báo Quốc Tổ Đình gìn giữ tông phong,
Phật học Trung Phần Tào Khê lưu mạch,
Long Huê sắc tứ chăm lo gầy dựng,
Quảng Hương Già Lam độ chúng tiếp Tăng,
Bát Nhã khai sơn,
Viên Quang tạo tự.
Với các bậc tôn sư,
Ôn hầu Thầy, phụng Tổ.
Với chúng nhân hậu học,
Ôn dạy dỗ, bảo ban.
Chẳng bao giờ thấy Ôn rầy la, hễ chuyện chi Ôn nhẹ nhàng khuyên nhủ: “Thôi lấy đó mà làm kinh nghiệm”,
Không khi nào thấy Ôn quở trách, có việc gì Ôn tận tình nhắc nhở: “Cố gắng tu Tịnh Độ vãng sanh”.
Giờ đây,
Quảng Hương bảo điện hưng cơ,
Già Lam đại hùng hiển thụy.
Những tưởng,
Ôn sẽ trụ thế dài lâu để môn hạ nương nhờ học tập,
Thầy sẽ phúc thọ miên trường cho tứ chúng tựa đức tiến tu.
Nào ngờ,
Một phút vô thường,
Sanh ly đôi ngã,
Đèn từ vụt tắt,
Tứ đại vội tan.
Đất Tịnh Độ kim liên mở nhụy
Cõi Ta Bà lụy đóa đàm hoa.
Than ôi, Ôn đi rồi!
Núi non tâm, còn vương hình Tòng lâm thạch trụ;
Sông biển trí, vẫn lưu dấu Long tượng thiền môn.
Ôn đi rồi, trượng thất đìu hiu, mây phủ vầng trăng buồn tê tái.
Ôn đi rồi, tổ đường quạnh quẽ, sương che mặt nhật thê thảm sầu.
Ôn đi rồi, giảng đường bặt tiếng phạm âm, tứ chúng nghẹn ngào lòng tủi phận.
Ôn đi rồi, chánh điện lặng lời xướng tụng, môn đồ đau đớn dạ xót xa.
Hôm nay đây,
Giờ phút này,
Tôn sư khuất bóng,
Ôn vội về Tây,
Chúng con thơ dại quỳ đây,
Nhớ nghĩ thâm ân muôn một.
Ôn ơi!
Bình bát vẫn còn đó,
Tích trượng hãy ở đây.
Thế nhưng:
Tràng hạt thôi lần,
Trang kinh xếp lại.
Kính lạy Ôn,
Chốn Già Lam, từ đây còn đâu nữa:
Dáng y hoàng sắc chốn tổ đường, tháng ngày kinh khuya kệ tối, Phật đức báo ân.
Bóng áo nâu sòng nơi thiền thất, sớm hôm chuông sáng mõ chiều, hậu lai tiếp dẫn.
Viết về Ôn,
Chữ thừa, lời thiếu;
Giấy thảm, nghiên sầu.
Bút – chẻ tre Lĩnh Nam,
Mực – nước đong Nam Hải.
Nhưng vẫn không thể nào diễn tả hết được ân đức của Ôn!
Bởi vì:
Giữa ngũ trược, Ôn nêu gương Đức hạnh;
Cõi vô thường, Chơn tánh rạng thiền quang;
Thấy huyễn mộng, viễn ly mê hoặc;
Lắng Pháp âm, ngộ nhập Phật tri;
Tâm nhân giả, lợi danh không vướng bận;
Đức trượng phu, an trú cõi vô vi.
Đối với thế sự Ôn quyền biến tùy cơ;
Đối với chúng con Ôn thân hành, khẩu giáo.
Kính bạch Giác linh Ôn!
Báo Quốc mưa buồn tiễn Người đi,
Già Lam lệ đổ phút biệt ly.
Nhớ Ôn tròn hạnh gìn nhẫn nhục,
Thương Thầy gương sáng đức từ bi.
Dép cỏ lối về nhập Bát Nhã,
Hoa đàm rụng cánh chứng vô vi.
Sanh tử tử sanh không phân biệt,
Đi ở ở đi vướng bận chi?
Tám sáu xuân thu, Ôn một pháp một duyên vì đại nguyện vân du hóa đạo.
Sáu hai hạ lạp, Thầy ba y một bát thương mê nhân phổ tế quần sinh.
Thừa Như Lai sứ,
Hành Như Lai sự.
Đức tánh viên minh, bát nhã đàm hoa hương huân tam giới.
Chơn tâm triệt ngộ, đại bi cam lộ thủy lợi nhân thiên.
Duyên khởi từ không đến;
Duyên hết lại về không.
Đến như vậy,
Đi như vậy.
Khế kinh Phật dạy:
Sinh nhi bất sinh, Thích tôn thượng song lâm thị tịch.
Diệt nhi bất diệt, Đạt Ma tằng chích lý Tây quy.
Chúng con,
Mắt lệ rưng rưng, phủ phục sàng tiền, kính lễ Tôn Sư, kính lạy Thầy xót thương tứ chúng.
Tang sầu nghèn nghẹn, bái vọng linh đường, khấn nguyện Hòa Thượng, kính thỉnh Ôn hữu tình lân mẫn.
Hội nhập Ta Bà,
Tùy duyên hóa độ.
Sóng lặng trăng tâm hiện một vầng,
Mắt bụi đốm hoa khắp hồng trần,
Viên minh đức tánh tâm thường tịnh,
Chơn tánh biển sâu vốn trong ngần.
Ngưỡng bái bạch niệm ân Hòa thượng ân sư Giác linh tọa tiền.
Hàng đệ tử thất chúng nhất tâm khể thủ đảnh lễ bái biệt ân sư.
Ngưỡng mong trên giác linh Hòa Thượng thùy từ chứng giám.
Ô hô!
Ai tai!
Phục duy, thượng hưởng.
Nam mô, Từ Lâm Tế Chánh Tông, Tứ thập tứ thế, Trùng kiến Quảng Hương Già Lam Viện chủ, Húy thượng NGUYÊN hạ MỸ, Tự ĐỨC CHƠN, Hiệu HẢI TÁNH Giác linh Trưởng lão Hòa thượng Ân sư thùy từ chứng minh.
Đệ tử Pháp danh Tuệ Quý
Pháp tự Phước Châu
thành tâm phụng soạn.