
Nhạc sĩ Phạm Duy (Ảnh: internet)
1.
Trời vẫn hành cơn mưa suốt mấy ngày nay. Buổi sáng không có tiếng hót của bầy se sẻ sau vườn như thường lệ. Có lẽ chúng cũng đi tìm một nơi ẩn trú khác, xa hẳn xứ kinh động.
Buổi sáng nằm lười trên giường, vói tay cầm chiếc điện thoại đọc mẩu tin nhắn trên facebook của anh Hoàng Ngọc Tuấn ở Úc, biết là nhạc sĩ Phạm Duy qua đời, ở tuổi 93!
Khác với dạo trước, bây giờ tôi chẳng còn nhớ nhiều đến những tên gọi của hàng ngàn tác phẩm của nhạc sĩ Phạm Duy, vì đơn giản nó đã ngấm ở trong lòng, từ thuở nằm nôi mẹ ru:
Quê hương tôi có con sông đào xinh xắn
Nước tuôn trên đồng vuông vắn
Lúa thơm cho đủ hai mùa
Dân trong làng trời về khuya vẳng tiếng lúa đê mêQuê hương tôi có con đê dài ngây ngất
Lúc tan chợ chiều xa tắp
Bóng nâu trên đường bước dồn
Lửa bếp nồng, vòm tre, non làn khói ấm hương thônAi về, về có nhớ, nhớ cô mình chăng?
Tôi về, về tôi nhớ, nhớ hàm răng, răng cô mình cười
Ai về, về mua lấy, lấy miệng cười
Để riêng tôi mua lại, mảnh đời thơ ngây thơQuê hương ơi bóng đa ôm đàn em bé
Nắng trưa im lìm trong lá
Những con trâu lành trên đồi nằm mộng gì?
Chờ nghe tôi thổi khúc sáo chơi vơiQuê hương ơi tóc sương mẹ già yêu dấu
Tiếng ru nỗi niềm thơ ấu
Cánh tay êm tựa mái đầu
Ôi bóng hình từ bao lâu còn ghi mãi sắc màuTình hoài hương, khói lam vương tâm hồn chìm xuống
Chiều xoay hướng, sống vui trong mối tình muôn đường
Tình ngàn phương, biết yêu nhau như lòng đại dương
Người phiêu lãng, nước mắt có về miền quê lai láng
Xa quê hương, yêu quê hương
(Phạm Duy – Tình Hoài Hương, 1969)
2.
Có lúc, khi hát một ca khúc nào đó rất yêu thích, mà chẳng hề nghĩ ngợi của nhạc sĩ Phạm Duy, điều này không còn quan trọng nữa, những tác phẩm tự nó trải nghiệm và, tự nó chọn lựa một nơi trú ngụ, muôn đời, như chính cuộc đời của Ông là hành trình đi suốt trên Con Ðường Cái Quan, 1945 Cha bỏ quê hương, 1975 con bỏ nước ra đi, những tưởng sẽ tới nơi, mà đi mãi không qua hết xứ kinh động!
Hôm nay, Ông chọn đi vào cõi Thinh Không!
Thinh Không
Trống trải mênh mông
Rộng rãi vô cùng
Cao thấp vô lường
À à a a bỗng
Ðầy ắp sinh trùng
Tất cả là tôi
Mà cũng là chung…Thinh Không
Vắng vẻ trầm ngâm
Lặng lẽ âm thầm
Yên tĩnh vô cùng
À à a a bỗng
Rộn rã tưng bừng
Nhất nhất trùng trùng
Nhưng cũng là không…
(Phạm Duy, Thinh Không)
27 tháng Giêng, 2013, nghiêng lòng kính tiễn nhạc sĩ Việt Nam Phạm Duy, rong chơi trong cõi không cùng!
À à a a bỗng
Rộn rã tưng bừng
Nhất nhất trùng trùng
Nhưng cũng là không…
(Phạm Duy, Thinh Không)
27 tháng Giêng, 2013
UYÊN NGUYÊN