Tỷ lệ thất bại của một hay nhiều đề án Phật sự không ngừng diễn ra và tăng lên trong những năm tháng gần đây, cũng là dịp để chúng ta khảo sát một loạt các yếu tố đã gây ra nó, bao gồm văn hóa, phong cách lãnh đạo lạm dụng quyền lực hay không phù hợp, thiếu hỗ trợ, nhiệm vụ không rõ ràng, kỹ thuật sử dụng không thích ứng v.v. Người lãnh đạo nói chung hay điều hành một đề án nói riêng bao giờ cũng đóng vai trò quan trọng trong việc tạo ra sự thành công.
Tuy nhiên, một cách chung chung, phong cách lãnh đạo không phù hợp, hay lãnh đạo tiêu cực, là nguyên nhân chính, gây ra bởi các hành vi lạm dụng, thái quá và yếu kém trong vai trò của mình. Chính hành vi lãnh đạo không hiệu quả đã ảnh hưởng tiêu cực đến thái độ cũng như hành vi của thành viên và mang lại sự tiêu cực trong môi trường hoạt động, dẫn đến kết quả tổng thể suy sụt. Song, đừng quá lý tưởng, thần thánh hóa mà cần phải nhận thức, sự lãnh tiêu cực là một phần trong hoạt động của mọi tổ chức, mà GĐPT cũng không ngoại lệ.
Nghiên cứu cho thấy rằng 64% số người được tham khảo đã phải chịu đựng và chịu đựng dưới sự lãnh đạo tiêu cực. Ngoài ra, 94% cho biết đã từng làm việc dưới quyền của một người tiêu cực ở một thời điểm nào đó trong quá trình hoạt động của họ. Hầu như,những thất bại của bất kỳ các tổ chức đều do hành động của những nhà lãnh đạo tiêu cực. Nghiên cứu cũng lưu ý rằng cứ năm nhà lãnh đạo, thì có một nhà lãnh đạo tiêu cực và chính các nhà lãnh đạo đã được công nhận có ảnh hưởng tiêu cực trực tiếp đến các cộng sự và toàn bộ tổ chức, do những yếu tố lạm quyền, chủ nghĩa bè phái cũng như dung dưỡng sự kém cỏi của người, hay nhóm quyền lợi của mình, gây ảnh hưởng xấu đến các đề án hoạt động nói riêng, hay tổ chức nói chung.
Chủ nghĩa bè phái gắn liền với sự lãnh đạo tiêu cực, gây căng thẳng cho thành viên (những người không cùng nhóm), ảnh hưởng tiêu cực đến hiệu suất của họ. Tới 76% các nhà quản trị điều hành cấp cao sử dụng chủ nghĩa bè phái như một phương pháp để ưu ái quá mức cho cộng sự hay cấp dưới của mình.
Mặc dù trong nhiều trường hợp, thất bại của đề án cũng có thể bắt nguồn từ nhiều yếu tố khách quan chứ không phải do phía nhân sự. Tuy nhiên hầu như điều này luôn xảy ra với một con người đứng sau một cổ máy vận hành. Vì lý do đó, cần xem xét yếu tố con người ảnh hưởng đến sự thành công của dự án vì chúng ta là những người đóng góp chính vào việc đạt được mục tiêu cuối cùng.
Về vấn đề này, các nghiên cứu cho rằng yếu tố môi trường (chủ nghĩa bè phái), phong cách lãnh đạo cũng như các nguyên tắc được các nhà lãnh đạo áp dụng có tác động thành, bại nhất định đến hoạt động của thành viên và tổ chức.
Do đó, tiểu luận này chủ yếu nhận định về chủ nghĩa bè phái.
Ở đây chúng ta chỉ xem xét vai trò của chủ nghĩa bè trong mối quan hệ giữa sự lãnh đạo tiêu cực và sự thành bại của đề án hay toàn bộ tổ chức. Các nhà nghiên cứu nhận thấy các vấn đề về hành vi của người lãnh đạo tổ chức, quản trị dự án là dấu hiệu quan trọng nhất cho thấy sự thành bại. Khi người lãnh đạo tỏ ra thiên vị đối với những cộng sự, điều đó sẽ dẫn đến sự bất mãn của thành viên. Các nhà lãnh đạo thể hiện sự thiên vị hoặc trao các cơ hội thăng tiến cũng như hạn chế dựa trên các tiêu chuẩn chủ quan hơn là khách quan thường không được thành viên nể phục. Điều này có thể dẫn đến một tình huống bất lợi. Tương tự, khi những thành kiến trong nội bộ chiếm ưu thế và sự lôi kéo của các nhà lãnh đạo, chủ nghĩa bè phái có thể xảy ra và ảnh hưởng đáng kể đến hành vi của thành viên.
Phải thừa nhận rằng sự tương tác của hai bên dựa trên nhận thức “cả hai cùng lợi” để tạo ra tình huống đôi bên cùng có lợi. Trong quá trình này, người ta từ bỏ những giá trị đạo lý để nhận lại được thứ gì đó. Khi người lãnh đạo cung cấp các bổng lộc để mua lại sự trung thành, nỗ lực cũng như thời gian của thành viên chỉ để đạt được mục tiêu.
Hơn nữa, các nhà lãnh đạo đóng vai trò quan trọng bằng cách thể hiện quyền lực, quyết định thưởng phạt, ban cho và đánh giá chủ quan. Trong môi trường hoạt động, nó ảnh hưởng đến tinh thần, hành vi và năng suất của mọi thành viên. Trong ngữ cảnh này, Lãnh đạo tiêu cực được đánh giá bằng ba yếu tố, phá hoại, gây xáo trộn nhân sự và môi trường, còn được gọi là tam giác độc hại.
Như đã đề cập, những hệ quả tất yếu của sự lãnh đạo tiêu cực là chủ nghĩa bè phái. Nó là sự đổi chác, trao quyền và mang lại những lợi lạc không xứng đáng cho bè phái hoặc những người gần gũi. Nó cũng bao gồm việc bổ nhiệm “những người bạn thân” vào các vị trí quyền lực, bất kể trình độ, khả năng.
Có nhiều cách hiểu khác nhau về sự thành công của một dự án; tuy nhiên thông thường một dự án được hoàn thành trong phạm vi, thời gian, chi phí và chất lượng, đồng thời làm bàn đạp cho cho tương lai.
Hành vi lãnh đạo tiêu cực có liên quan trực tiếp đến việc suy giảm các chuẩn mực và giá trị của tổ chức. Nó khiến hiệu quả của tổ chức gặp rủi ro, dẫn đến mất đi những người có khả năng không được trưng dụng đúng mực. Văn hóa tiêu cực phá hủy tinh thần của một nhóm và toàn bộ môi trường của tổ chức. Khi người lãnh đạo gây tổn thương lòng tự trọng của thành viên, tất giảm sút năng lực bản thân, giá trị bản thân và tinh thần thấp, dẫn đến hiệu suất làm việc giảm sút và do đó, làm giảm sự thành công của dự án hay tổ chức. Một nhà lãnh đạo tiêu cực là một người tự ái, tự đề cao bản thân và áp dụng mô hình giám sát độc đoán và gây tổn thương bất thường. Sự lãnh đạo tiêu cực ảnh hưởng đáng kể đến hiệu suất của từng cá nhân, nhóm và tổ chức, đồng thời đóng một vai trò quan trọng trong việc hình thành sự phân biệt đối xử trong môi trường hoạt động.
Theo truyền thống, người ta cho rằng sự lãnh đạo tiêu cực là một hiện tượng hủy diệt. Nó hủy hoại các cá thể, nhóm và tổ chức, thậm chí tầm mức quốc gia bằng cách ảnh hưởng tiêu cực đến cảm xúc và hành vi của từng cá nhân. Hơn nữa, sự lãnh đạo tiêu cực phá hủy văn hóa và môi trường tổ chức, dẫn đến tinh thần phục vụ tổ chức thấp, động lực của thành viên thấp, sự hài lòng trong công việc thấp, hiệu suất của thành viên giảm và gây ra tác hại lâu dài. Đồng thời, thành viên có tỷ lệ bỏ việc cao hơn và sự gắn bó cũng như cam kết giảm sút, điều này càng gây hại cho hoạt động của một tổ chức. Nghiên cứu còn cho thấy, các nhà lãnh đạo tiêu cực là những người có sức tàn phá tận gốc rễ, làm cạn kiệt năng lượng của các cá nhân và tổ chức. Họ tạo ra một bầu không khí sợ hãi, nghi ngờ làm cản trở hoạt động suông sẽ.
Cần lưu ý thêm rằng sự hiện diện của các hành vi độc hại ở nơi hoạt động càng nhiều thì tác động tiêu cực đến khả năng giữ chân nhân sự, nhân tài của tổ chức càng đáng kể do tình trạng căng thẳng, thiếu gắn kết và sự lệch lạc giữa các thành viên trong công việc. Các nhà lãnh đạo tiêu cực thể hiện những hành vi phi đạo đức có liên quan trực tiếp đến tổ chức, do đó gây tổn hại đến sự tồn tại của thành viên.
Chủ nghĩa bè phái là “sự thiên vị của cấp trên đối với cấp dưới hoặc cộng sự dựa trên mối quan hệ của họ chứ không phải năng lực hay trình độ để đổi lấy lòng trung thành”. Điều quan trọng là phải phân biệt được bốn loại hành vi phi đạo đức. Đó là chủ nghĩa gia đình trị, chủ nghĩa thân hữu, sự bảo kê và chủ nghĩa thiên vị.
Chủ nghĩa bè phái diễn ra trong các tổ chức theo hai cách: theo chiều ngang và theo chiều dọc. Chủ nghĩa bè phái theo chiều ngang xảy ra giữa các cộng sự với nhau. Ngược lại, chủ nghĩa bè phái theo chiều dọc xảy ra giữa người lãnh đạo và (các) cấp dưới, và trong kiểu chủ nghĩa bè phái này, người lãnh đạo ủng hộ cấp dưới bằng cách bỏ qua các yếu tố liên quan đến hiệu quả hoạt động của họ. Chủ nghĩa bè phái phá hủy giá trị và tầm quan trọng của việc làm việc tốt cho người khác và gây thiệt hại cho của tổ chức, vì nó chỉ nhằm thu lợi cho cá nhân, hay nhóm.
Căng thẳng và phân biệt đối xử xuất phát từ sự bất bình đẳng và chủ nghĩa bè phái. Các nghiên cứu trước đây tin rằng các nhà lãnh đạo tiêu cực thường ghi nhận công lao của người này nhưng ít thể hiện sự tôn trọng với người khác, do đó tạo ra một môi trường nghi ngộ. Một môi trường như vậy không khuyến khích các thành viên trong tổ chức hay nhóm dự án thể hiện sự cam kết với công việc của họ. Hơn nữa, những nhà lãnh đạo tiêu cực là những người tự ái thái quá, thể hiện những hành vi bốc đồng, thể hiện sự thiếu đồng cảm với các thành viên. Họ sử dụng các nguồn lực của đề án để thỏa mãn các nhu cầu của mình, thay vì đạt được các mục tiêu của đề án. Họ thể hiện những hành vi thái hóa và phớt lờ nhu cầu của người khác. Họ giữ kín những thông tin cần thiết và tránh hướng dẫn người khác. Bằng sự tiêu cực của mình, họ trốn tránh trách nhiệm và hạ bệ người khác để nâng cao bản thân hay nhóm. Những nhà lãnh đạo có những đặc điểm như vậy ít chú ý đến các vấn đề chuyên môn, yêu cầu và ý kiến của các thành viên. Trong điều kiện như vậy, các thành viên trong tổ chức có tinh thần xuống thấp và mất tập trung vào các đề án; do đó, dẫn đến thất bại. Các nhà lãnh đạo tiêu cực tạo ra môi trường làm việc đối nghịch thông qua hành vi của họ và bằng cách thăng thưởng cho bạn bè của họ. Nó tạo ra một môi trường tranh giành và không thúc đẩy sự cộng tác, khiến công việc chậm lại, yếu kém và thất bại.
Chủ nghĩa bè phái là một hình thức đối xử ưu đãi dẫn đến sự bất công trong tổ chức, làm giảm hiệu suất và hiệu quả của các cá nhân hoạt động ở đó. Chủ nghĩa bè phái, như một yếu tố tiêu cực, tất nhiên ảnh hưởng tiêu cực đến hiệu quả hoạt động của tổ chức bằng cách tạo ra tinh thần thấp, sức ì của tổ chức, v.v… Tác động bất lợi của độc tính bao gồm việc người lãnh đạo làm phức tạp quá trình hoạt động hay ra quyết định bằng cách sử dụng quyền lực, làm giảm hiệu quả và năng suất của thành viên thông qua các hành vi có hại như làm khiến thất vọng, coi thường, gạt ra ngoài lề, quan trọng hóa, bốc đồng, đổ lỗi cho người khác thậm chí đe dọa và hứa hẹn bổng lộc, v.v.
Tóm lại, đã có nhiều nghiên cứu thừa nhận rằng những hành vi tiêu cực của các nhà lãnh đạo sẽ thúc đẩy sự chệch hướng trong hoạt động, gây mất đoàn kết và như một loại virus lây lan làm giảm cơ hội thành công. Hành vi tiêu cực của lãnh đạo khiến các thành viên chịu nhiều áp lực cao vì tranh đấu với những cộng sự khác hầu củng cố quyền lực cũng như đạt được vị trí tốt, hay tốt hơn trong một tổ chức.
Tất nhiên, đây chưa bao giờ là hình mẫu lý tưởng cho GĐPT. Song qua tiểu luận này, chúng ta có thể ghi nhớ như một kỹ năng cần thiết của người lãnh đạo.
_________________
* Tham khảo: “Sự lãnh đạo độc hại và thành công của dự án: Củng cố vai trò của chủ nghĩa bè phái” | F Saleem, MI Malik, S Hyder, A Perveen
Leadership Skills: Factionalism
The failure rate of one or more projects has been incessant and increasing in recent months, providing an opportunity for us to examine a range of factors that have contributed to it, including culture, styles of leadership that abuse power or are inappropriate, lack of support, unclear missions, ineffective techniques, and so on. Generally, leaders or project managers always play a crucial role in generating success.
However, in general inappropriate leadership styles or negative leadership are the main causes, resulting from abusive, extreme, and inadequate behaviors in their roles. Ineffective leadership behavior has negatively affected the attitudes and behaviors of members and brought negativity to the operational environment, leading to overall decline in results. However, it is not overly idealistic to recognize that negative leadership is a part of every organization’s activity, and the Buddhist Youth Association is no exception.
Research shows that 64% of respondents have had to endure and withstand negative leadership. Additionally, 94% reported having worked under the authority of a negative individual at some point in their activities. Almost all failures of any organization are due to the actions of negative leaders. Research also notes that for every five leaders, there is one negative leader, and these leaders recognized as having a direct negative influence on their colleagues and the entire organization, due to factors such as abuse of power, factionalism, and nurturing their own interests, adversely affecting specific projects or the organization as a whole.
Factionalism is closely linked to negative leadership, causing tension among members (those not in the group), negatively affecting their performance. Up to 76% of senior leaders use factionalism as a method to excessively favor their colleagues or subordinates.
While in many cases, project failures may also stem from various objective factors rather than from personnel issues, almost invariably, there is a human behind the machinery of operation. For this reason, it is essential to consider the human factors affecting the success of the project, as we are the ones contributing to achieving the ultimate goal.
On this issue, studies suggest that environmental factors (factionalism), leadership styles, and the principles applied by leaders have certain impacts on the activities of members and organizations.
Therefore, this essay primarily focuses on factionalism. Here, we only consider the role of factionalism in the relationship between negative leadership and the success or failure of projects or the entire organization. Researchers have found that issues regarding the behavior of organizational leaders, project management, are the most critical signs of success or failure. When leaders show favoritism toward some members, it leads to dissatisfaction among others. Leaders who display favoritism or grant promotions and constraints based on subjective rather than objective criteria often fail to earn the respect of members. This can lead to a disadvantageous situation. Similarly, when internal biases prevail and the attraction of leaders is favored, factionalism can occur, significantly affecting the behavior of members.
It must be acknowledged that the interaction of both sides is based on the perception of “both benefit” to create mutually beneficial situations. In this process, ethical values are abandoned to gain something in return. When leaders provide favors to buy back loyalty, efforts, and time from members only to achieve their own goals.
Moreover, leaders play a crucial role by exercising power, making decisions on rewards and punishments, appointing and evaluating subjectively. In the operational environment, this affects the morale, behavior, and productivity of all members. In this context, Negative leadership is assessed by three factors: disruption, personnel turmoil, and environment, also known as the toxic triangle.
As mentioned, the inevitable consequences of negative leadership are factionalism. It involves favoritism, empowerment, and providing undeserved benefits to factions or close associates. It also includes appointing “cronies” to positions of power regardless of ability.
There are various understandings of the success of a project; however, typically a project is considered successful when completed within scope, time, cost, and quality, while also laying the groundwork for the future.
Negative leadership behavior is directly related to the reduction of organizational standards and values. It jeopardizes the effectiveness of the organization, resulting in the loss of capable individuals not being properly utilized. Negative culture destroys the spirit of a group and the overall organizational environment. When leaders damage the self-esteem of members, it diminishes their intrinsic motivation, self-worth, and morale, leading to decreased work performance and thus, reducing the success of the project or organization. A negative leader is one who is egotistical, self-aggrandizing, and employs a model of authoritarian supervision, causing abnormal harm. Negative leadership significantly impacts the performance of individuals, teams, and organizations, while playing a significant role in fostering discrimination in the operational environment.
Traditionally, negative leadership is considered a destructive phenomenon. It destroys individuals, groups, and organizations, even nationally, by negatively influencing the emotions and behaviors of individuals. Furthermore, negative leadership destroys organizational culture and environment, leading to low organizational commitment, low member motivation, low job satisfaction, decreased member performance, and long-term harm. Additionally, members have a higher turnover rate, and their commitment and loyalty decrease, which further harms the operations of an organization. Studies also show that negative leaders are those who are root-level destructive, depleting the energy of individuals and organizations. They create an atmosphere of fear, suspicion, hindering smooth operations.
It should also be noted that the presence of harmful behaviors in the workplace, the more significant the negative impact on the retention of human resources, the more significant the tension, lack of cohesion, and disparity among members in work. Negative leaders exhibit directly unethical behaviors impact to the organization, thereby damaging the existence of members.
Factionalism is “the favoritism of superiors toward subordinates or colleagues based on their relationship rather than their competence or qualifications to gain loyalty.” It is important to distinguish four types of unethical behaviors. They are nepotism, cronyism, patronage, and favoritism.
Factionalism occurs in organizations in two ways: horizontally and vertically. Horizontal factionalism occurs between colleagues. Conversely, vertical factionalism occurs between leaders and subordinates, and in this type of factionalism, leaders support subordinates by ignoring factors related to their performance. Factionalism undermines the values and importance of doing good work for others and harms the organization, as it only aims to benefit individuals or groups.
Tension and discrimination arise from inequality and factionalism. Previous studies have believed that negative leaders often acknowledge the achievements of some but show little respect to others, thus creating a suspicious environment. Such an environment does not encourage members in the organization or project team to commit to their work. Furthermore, negative leaders are overly self-centered, displaying arrogant behaviors, showing a lack of empathy for members. They use project resources to satisfy their own needs rather than achieve project goals. They display biased behaviors and neglect the needs of others. They keep essential information confidential and avoid guiding others. With their negativity, they evade responsibility and belittle others to elevate themselves or their group. Leaders with such characteristics pay little attention to professional issues, demands, and opinions of members. In such conditions, members of the organization have low morale and focus on projects, thus leading to failure. Negative leaders create a conflicting work environment through their behavior and by promoting their friends. It creates a competitive environment and does not promote cooperation, slowing down work, weakening it, and leading to failure.
Factionalism is a form of preferential treatment that leads to injustice in an organization, reducing the effectiveness and efficiency of individuals working there. Factionalism, as a negative factor, naturally has a negative impact on the organization’s activities by creating a low spirit, organizational inertia, etc. The adverse effects of toxicity include making the operational process overly complicated or making decisions using power, reducing the effectiveness and productivity of members through harmful behaviors such as disappointment, disdain, exclusion, exaggeration, arrogance, blaming others, even threatening and promising favors, etc.
In summary, numerous studies have acknowledged that negative behaviors of leaders will promote deviations in operations, causing disunity, and like a spreading virus, reducing the chances of success. Negative leadership behaviors place significant pressure on members as they compete with other colleagues to consolidate power and achieve better positions in an organization.
Certainly, this has never been an ideal model for the Buddhist Youth Association. However, through this essay, we can remember it as a necessary skill for leaders.