Site icon Sen Trắng

Trần Việt Long: 75.000 người ký cho Larung Gar

24-e1447771674659.jpg

Phật học viện Larung Gar, một Phật học viện lớn nhất thế giới với hơn 10.000 Tăng, Ni sinh và có khi lên đến 40.000 người tu học bao gồm luôn khoảng 30.000 Phật tử tại gia.

– Larung Gar là một Phật học viện của người Tây Tạng trên lãnh thổ tỉnh Tứ Xuyên (4 lối giao thoa), Trung Cộng, chứ không phải thuộc lãnh thổ nước Tây Tạng (Khu Tự Trị Tây Tạng / Tibet Autonomous Region).  Larung Gar hay Larung Valley là một thị trấn (town) thuộc quận Sertar (Sertar County) của châu tự trị dân tộc Tạng-Garzê (Garze Tibetan Autonomous Prefecture), tỉnh Tứ Xuyên.  Trong số hơn 80 triệudân, Tứ Xuyên có hơn 4 triệu người dân tộc thiểu số mà người (Tây) Tạng chiếm khoảng 1 triệu 700 ngàn người.

Tây Tạng (Tibet Autonomous Region / Khu Tự Trị Tây Tạng), Quinghai (tỉnh Thanh Hải), Sichuan (tỉnh Tứ Xuyên), Yunnam (tỉnh Vân Nam).

Đọc Tam Quốc Chí thì nhớ Tứ Xuyên là đất Thục của Lưu Bị mà lãnh thổ một phần thuộc Mạnh Hoạch (Khổng Minh bắt 7 lần đều tha để chiêu hàng).  Tứ Xuyên rất trù phú và đi vào Tứ Xuyên phải qua “sạn đạo” nên Lưu Bang sau khi được Hạng Võ phong làm Hán Vương trấn đất Tứ Xuyên thì ông đem quân về Thành Đô (Chengdu, thủ phủ Tứ Xuyên).  Kéo quân qua khỏi sạn đạo thì ông ra lệnh đốt cháy sạn đạo để Hạng Võ (Sở Bá Vương) tin rằng Lưu Bang không có ý đồ dòm ngó Trường An (Trung Nguyên, Hoa Hạ).

– Bây giờ Trung Cộng đang phá hủy Larung Gar để chỉ cho Larung Gar chứa tối đa là 5.000 Tăng, Ni sinh (3.500 Ni sinh, 1.500 Tăng sinh), số còn lại hoặc phải hoàn tục hoặc phải tìm tu viện khác để tu học tiếp. Hiện nay đang có cuộc vận động Liên Hiệp Quốc (UNESCO / United Nations Educational, Scientific and Cultural Organization) áp lực Trung Cộng đình chỉ việc phá hủy một nửa cơ sở Larung Gar mà mới được hơn 65.000 người ký thỉnh nguyện thư / petition letter trong khi theo quy định của LHQ thì phải có ít nhất là 75.000 người ký thì LHQ mới tiến hành thủ tục yêu cầu Trung Cộng đình chỉ việc phá hủy được.

– Vấn đề cần thảo luận ở đây là:

  1. Larung Gar không nằm trên lãnh thổ Tây Tạng mà nằm trên lãnh thổ Trung Quốc mặc dầu hầu hết Giáo thọ và Tăng sinh là người dân tộc Tây Tạng.  Trung Quốc xem người Tây Tạng ở Larung Gar là người Hoa gốc Tạng.
  2. Nếu Larung Gar nằm trong lãnh thổ Tây Tạng (cho dầu Tây Tạng bây giờ chỉ là một Khu Tự Trị của Trung Cộng) thì LHQ dễ áp lực mạnh hơn như là Trung Cộng đàn áp tôn giáo (Phật Giáo Tây Tạng …).
    Chúng ta cứ ký thỉnh nguyện thư nhưng mức độ thành công của yêu cầu đình chỉ việc phá hủy thì có lẽ không cao lắm.

https://www.change.org/p/united-nations-human-rights-council-save-larung-gar-world-s-largest-buddhist-monastery-home-to-10-000-facing-demolition

Tại sao một Phật học viện lớn nhất thế giới theo truyền thống Phật giáo Lạt-ma như Larung Gar lại thiết lập tại lãnh thổ Trung Quốc mà không thiết lập trong lãnh thổ nước Tây Tạng? Tây Tạng đất rất rộng mà lại nằm trên cao độ đầy tuyết phủ, đi lại rất khó khăn; làm sao vận chuyển qua núi cao, vực thẳm  lương thực, nhu yếu phẩm, và vật dụng tiện ích với số lượng lớn cho nhu cầu hơn 40.000 người.  Do vậy phải thành lập Phật học viện này tại thung lũng Larung thuộc tỉnh Tứ Xuyên, gần bên biên giới nước Tây Tạng là thích hợp nhất.

Cũng đành,

Trần Việt Long

Exit mobile version